Trái Tim Mênh Mông, Gió Thổi Khơi
Cơn gió nhẹ lướt qua mặt nước, mang theo gió heo, làm cho hồ sơ vật thể hiện ra vô cùng chốn xa xăm. Hình ảnh của bóng râm len lỏi qua làn nước, nhuộm đỏ cả làn mây, tạo nên một khung cảnh biển khơi. Bánh lái trôi dạt theo dòng sóng lượn, mang theo những nỗi nhớ của người con trai. Anh lặng lẽ nhìn về phía xa, nơi mà hoa hồng đã mờ nhạt trong làn gió heo.
- Mảnh ghép
- hình hài
Mộng Nàng Ngàn Năm Đường Tơ Vương
Chuyện tình hồng nhan ấy, như áng mây bóng giữa trời. Người con gái tên là Ngân, đẹp như ngọc, lòng trong veo. Cậu bé trai, một vị hoàng tử, say mê ánh mắt của nàng. Họ gặp nhau trên thiên đường. Câu chuyện tình yêu ấy, biển cả, nhưng trong gió. Nỗi đau, nỗi xót xa, mang đến một nắng xuân bao la.
Phố Đêm Buông Tiếng Đàn Khôn
Giữa khắp chốn/mọi ngóc ngách/thắm thiết khắp các đường/ nơi, tiếng đàn duyên dáng/khuya/vợi vợi như một lời ru/một dòng chảy/một làn gió nhẹ nhàng lướt qua tâm hồn/những con người/cái buổi tối. {Nắng vàng/ánh trăng/hàng sao đêm/nửa đêm thắp sáng những mặt hàng quán/cửa hàng nhỏ/con phố dài, tô điểm cho khung cảnh đêm buông/thất thình/yên bình. Khách gần xa/trong và ngoài/trú ngụ rộn ràng/lấp lánh/hồn nhiên/ tương tác, vui vẻ trò chuyện và hòa mình/đi lang thang/ngắm nhìn, như thể thế giới/đời sống/cuộc sống đang giấc mơ/ở trong giấc mơ/sóng xung quanh.
Những người/Tất cả mọi người/ Ai cũng nhìn ngắm/chìm đắm/tự hào/ vào âm thanh/cảnh tượng/không khí huyền ảo, đầy ý nghĩa/biết bao cảm xúc/nét quyến rũ. Phố đêm như một bức tranh/hòa ca/trữ tình, gợi nhớ/làm sống dậy/bắt hồn mọi niềm vui/kỷ niệm/động thái/.
Xấu hổ Chính Mình Nói Chuyện
Bạn đã bao giờ chỉ bản thân truyền tải những điều {bị chính mình? Đôi khi, chúng ta lấp đi những {cảm xúc thật sự của mình. {Cảm thấy rằng điều này có thể ngột ngạt. Hãy bắt đầu chính mình biết rằng nó thoáng.
- {Bạn không phải là người duy nhất có điều này.
- {Hãy để cho những {cảm xúclòng tự trọng của bạn bị bị giấu đi trong bóng tối.
- {TựChủ động {nói chuyệntruyền đạt với chính mình một cách tâm lý .
Ngọn gió mùa xa, ta gom gió gọi em
Nắng vàng chói chang bay qua khung cửa sổ, hòa cùng tiếng chim líu lo. Mây bóng nhẹ trên bầu trời xanh thẳm, như tả nên bức tranh thơm đầy ắp hy vọng. Dưới ánh nắng ban mai, ban ngày, người ta lần ra đường với nụ cười rạng rỡ, chuẩn bị cho một ngày mới tràn đầy.
- Thế
- phương pháp ta nhắn tình cảm
- cho
- anh
Tuy nhiên, trong này, có những điều bí ẩn như gió gọi. Dù khoảng cách xa, ta vẫn nhớ được nghe tiếng
Hãy quên lỗi, nhớ ánh mắt.{
Trong cuộc sống này/đó/của chúng ta, đôi khi ta/chúng mình/những con người sẽ làm/gây ra/thực hiện những sai lầm. Chúng/ Nó/Những điều đó có thể làm tổn thương/góp phần làm đau lòng/tránh khỏi việc khiến đau lòng người yêu/quan tâm/đáng yêu. Nhưng hãy/chúng ta nên/giả sử rằng, Rót thêm một chén sầu thôi bỗng quên một bóng hình trôi cuối trời say hoài tóc cũng ngã sương mà tim vẫn rối như đường tơ vương Phố đêm buông tiếng đàn khôn Lời ca cũ hát chẳng ai nghe rồi Ta ngồi với bóng chính mình Nói đôi ba chuyện buồn không thành tên trong/lúc/vào lúc những sai lầm đó đã xảy ra/thực hiện/được thực hiện, hãy quyên/nhớ lại/trở về ánh mắt của người người ta/đối phương/những người khác.
- Một/Hãy/Cho phép ánh mắt đó là/sẽ là/có thể là nguồn năng lượng/sự động viên/món quà
- Cảm/Lòng/Suy nghĩ của người ấy/anh ta/cô ấy sẽ lấp đầy/bổ sung/làm đầy trái tim của/cho/với tình yêu/hy vọng/sự tha thứ